Liên Mạn Nhi đang âm thầm suy đoán, lo lắng, lại thấy sau khi Trầm Khiêm nghe lời Chung quản sự nói… cũng không có cảm xúc rõ ràng, chỉ trầm ngâm không nói. Thần sắc trên mặt Chung quản sự còn trở nên lo lắng hơn. Trầm Khiêm khoát tay áo, dường như không muốn Chung quản sự nói tiếp, hắn khẽ nghiêng đầu, lại nhìn sang phía Liên Mạn Nhi bên này. Thấy nàng có chút bận tâm tới chuyện của mình, Trầm Khiên cười cười với nàng, ý muốn làm cho nàng yên tâm. Liên Mạn Nhi mấp máy miệng định nói, nàng quả thực có chút bận tâm về Trầm Khiêm. Người nhà của Trầm phủ là như vậy, có thể chu cấp cho con cháu, người bình thường khó mà tưởng tượng được, nhưng đồng thời đó cũng là trói buộc đối với con cháu, yêu cầu con cháu cũng phải trả giá tương ứng, cái này thì người bình thường cũng khó mà tưởng tượng được. Trên đời này, mọi chuyện đều có hai mặt của nó, tựa như có ban ngày thì sẽ có ban đêm, có ánh nắng thì sẽ có bóng đêm.
Trầm Khiêm và Chung quản sự không biết đã nói gì mà Chung quản sự và một quản sự khác đã đi ra chỗ khác.
“Mạn Nhi, Ngũ ca, Tiểu Thất, đệ phải về rồi.” Trầm Khiêm một mình đi tới, cười nói với Ngũ lang, Mạn Nhi và Tiểu Thất.
“Tiểu Cửu, trong nhà đã xảy ra chuyện gì sao?” Ngũ lang hỏi.
DTV
“Tiểu Cửu ca, huynh không thể ở thêm một ngày được à?” Tiểu Thất cũng hỏi.
“Tiểu Cửu, có phải huynh vụng trộm trốn ra ngoài chơi không?” Còn Liên Mạn Nhi nhỏ giọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT