Nếu như Liên Thủ Tín không nhắc tới, LIên Mạn Nhi cơ hồ đã quên luôn Liên Kế Tổ.
“Đúng vậy, Kế Tổ có thi đỗ không, thi kiểu gì?”Trương thị nhìn Liên Thủ Tín một cái, cũng quay sang hỏi Ngũ lang.
“Kế Tổ ca có tới thi. . . . .hình như lúc đó không có phát huy tốt, thi không có đậu.”Ngũ lang liền nói.
Trong phòng mấy người cũng trầm mặc một hồi, cũng không có ai vì thế mà thổn thức. Đã trải qua ngàn lần kinh nghiệm, Liên Kế Tổ lại một lần nữa thi rớt, đã không còn làm cho người khác kinh ngạc. Liên Mạn Nhi không biết người trong nhà nghĩ như thế nào, nàng cho là, Liên Kế Tổ căn bản không thích đi học, chẳng qua là đem đi học trở thành một loại nghề nghiệp, một loại nghề nghiệp có thể trốn tránh lao động, khoe khoang thân phận hắn tài trí hơn người. Liên Kế Tổ thậm chí cũng không thèm để ý hắn có thi đậu hay không, hắn chỉ cần duy trì thân phận được nuôi dưỡng đi học.
“Dù sao. . . .Hiện tại phòng trên cũng đã tốt hơn, cũng từ từ thi đi, cuối cùng cũng có thể thi đậu. Có lẽ là do chưa tới thời điểm.” Trương thị nghĩ một đằng nói một nẻo. Nàng là muốn an ủi Liên Thủ Tín.
“Kế tổ đứa bé kia, tâm tính cũng không hư hỏng, chính là do nuôi dưỡng không đúng.Ai.”Liên Thủ Tín tựa hồ cũng không để ý ý nghĩ của Trương thị, “Kế Tổ đi thi, là tình huống gì. Hai đứa đã gặp qua nhau chưa, ông nội bà nội con ở Thái Thương bên kia, đều khỏe cả chứ?”
“Kế Tổ ca đến sớm hơn con, hắn mang theo người phục vụ, ăn ở gì cũng thu xếp tốt. Con có hỏi, Kế Tổ ca nói ông nội và bà nội vô cùng tốt, bên Thái Thương kia gì cũng tốt. Thi xong, dán bảng, là hắn trở về Thái Thượng.”Ngũ lang liền đem tình huống đại khái nói ra, cho thấy thời điểm ở phủ thành, hắn và Liên Kế Tổ cũng không thường lui tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play