Huyện thừa, chính là chức quan bát phẩm, là người đứng thứ hai, sau tri huyện trong một huyện, cũng bị người xưng là nhị đường. Đại Minh quy định, huyện loại nhỏ không có huyện thừa, chỉ có huyện vượt quá 2200 nhân khẩu, giàu có mà nhiều sự vụ, đại huyện mới có thể thiết lập chức huyện thừa.
Huyện thừa tuy chỉ là bát phẩm, nhưng trong mắt nhà nông dân đã là quan không nhỏ. Tục ngữ nói phá gia huyện lệnh, nhà nông dân có lẽ không biết tướng quân gì đó, thượng thư, ngự sử là quan cao bao nhiêu, nhưng trong ánh mắt họ, tri huyện và Huyện thừa là quan rất lớn. Người bình thường tôn xưng tri huyện là lão phụ mẫu, mà tôn xưng huyện thừa là phụ mẫu. Với vai trò quan phụ mẫu của một phương, trong tay tri huyện và huyện thừa trực tiếp nắm giữ sinh tử của dân chúng.
Đầu tiên mua chức giám sinh, ngay sau đó lại có chức quan bỏ trống, nay dù chỉ là quan phụ mẫu, Liên gia cũng thật sự là may mắn, tổ tiên phù hộ.
Liên lão gia tử bảo Chu thị xuất ra tiền, sai người đi trấn trên mua rượu mua thức ăn, lại gọi cả nhà mọi người tập trung một chỗ, trong đó tự nhiên cũng có cả một nhà đã ở riêng của Liên Thủ Tín.
Đi vào đại viện nhà cũ, Liên Mạn Nhi cũng cảm giác được không khí vui mừng. Các nàng đi vào phòng trên, trong phòng đã ngồi đầy người.
“Lão Tứ, đến đây ngồi, ngồi trước mặt đại ca con.” Liên lão gia tử thấy Liên Thủ Tín mang Trương thị cùng mấy hài tử đến liền cười hô.
Liên Thủ Nhân từ tú tài, đến giám sinh, hiện tại lại làm quan, là con trai trưởng, địa vị của hắn ở trong lòng Liên lão gia tử không cách nào d.a.o động được. Liên Thủ Tín tuy không thể so với Liên Thủ Nhân, nhưng cũng đã lập nên uy vọng tại mười dặm tám thôn. Là nông dân thành công, cho nên trong huynh đệ Liên gia, Liên Thủ Nhân cầm đầu, Liên Thủ Tín xếp thứ hai, thực sự xếp trước Liên Thủ Nghĩa cùng Liên Thủ Lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT