Món thứ tư là canh cá. Chính là dùng đầu cá liên hoa kia, cho thêm đậu hũ đun sôi trên bếp bắc ra rắc một chút hành lá thái nhỏ. Màu nước canh trắng sữa điểm chút xanh lá hành trông rất ngon mắt. Cuối cùng là cơm trắng cho thêm hạt đậu hà lan.
Vài món ăn này ba mẹ con Trương thị đều dùng mười phần tâm tư làm ra, chưa cần hạ đũa nếm thử, chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy ngon rồi.
Trầm Lục nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn liền phất tay cho tiệc rượu cùng điểm tâm Huyện lệnh cùng chúng thân sĩ mang tới đều đưa ra ngoài. Sau đó Thẩm Lục đứng lên gọi Trầm Khiêm tới, hai huynh đệ cùng ngồi xuống ăn cơm.
Sắc hương vị đều đủ cả. Hương vị thanh đạm mà không ngán mỡ rất hợp khẩu vị Trầm Lục. Thẩm Khiêm cũng ăn rất tốt, hắn thích ăn nhất là món Ngô hạt thông còn Thẩm Lục lại nếm hết các loại rau trong món chấm dưa góp
“Đây là cái gì vậy?” Trầm Lục gắp ô mễ trong tay, chần chờ một lúc ngầng đầu lên hỏi Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi cười thầm, Thẩm Lục không biết ô mễ. Thật đúng là dù ngươi có từng ăn hết các loại sơn hào hải vị nhưng trên cái bàn thức ăn này nhà ta vẫn có mỹ vị ngươi chưa từng nếm qua.
Liên Mạn Nhi cười nói: “Lục gia, đây là ô mễ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT