Ý tứ của Liên lão gia tử là dựa theo thỏa thuận lúc Liên Thủ Tín phân ra, phân chia phòng ốc và đất đai. Về phần những cái khác, sẽ không cho.
Liên Thủ Nghĩa vừa nghe liền nóng nảy, hắn nhân khẩu nhiều, mấy con trai cưới vợ cũng cần tiêu xài lớn, phân chia như vậy hắn sẽ chịu thiệt lớn, đất không đủ trồng, phòng không đủ ở, một đồng tiền cũng không có, thì bọn họ sống ra sao? Cho nên hắn nhắc tới tiền.
“Ngươi còn muốn tiền gì? Trong nhà còn có tiền sao?” Chu thị lập tức chỉ vào Liên Thủ Nghĩa mắng, “Có chút tiền không phải do ngươi tiêu xài hết sao? Phòng ốc ở trấn trên không phải đều cho ngươi à. Ngươi còn giương mặt lên đòi tiền, đồ táng tận lương tâm!”
Nói hồi lâu, phần lớn đều là một mình Liên Thủ Nghĩa một mình nhảy nhót. Liên Thủ Lễ từ trước đến nay đều ít nói, hai cha con Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ cũng không mở miệng.
Nhìn chung, Liên Thủ Nghĩa làm vậy rất không sáng suốt. Hắn làm chim đầu đàn, bị Chu thị chế giễu. Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ có thể thấy Liên Thủ Nghĩa chỉ có làm vậy mới có thể kiếm thêm lợi ích. Hắn không thể so sánh được với Liên Thủ Nhân phía trên, người ta có Liên Hoa Nhi làm đường lui; phía dưới hắn không thể so với Liên Thủ Lễ, người ta mặc dù không có nhi tử nhưng hai vợ chồng cùng một tiểu khuê nữ, tiêu xài ít nhất.
“Mẹ à, người hãy nghĩ đến mấy đứa cháu trai của người, người phải lưu con đường sống cho bọn hắn chứ.” Liên Thủ Nghĩa bị Chu thị mắng nhưng không cáu, ngược lại làm vẻ mặt đau khổ cầu xin Chu thị.
“Mẹ, con muốn số tiền này không phải là đòi cha mẹ.” Liên Thủ Nghĩa nói đến đây, khóe mắt liếc cha con Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ, “Những năm này con và mẹ bọn nhỏ, còn có mấy đứa trẻ ăn khang nuốt khổ, làm việc mệt nhọc, cuối cùng đã nuôi đại ca thành tú tài, còn có Kế Tổ cũng chắc chắn thành tú tài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT