“Mẹ, mẹ sao vậy ?” Liên Mạn Nhi thấy Trương thị có chút thất thần, liền hỏi.
“Không có gì, mẹ không sao.” Trương thị phục hồi tinh thần lại, “Chờ khi trồng trọt xong, mẹ tính lên trấn trên mua vài thước vải tốt, về may vài bộ đồ mới cho tỷ muội các con.”
“Mẹ, năm nay, chúng ta có rất nhiều việc cần dùng đến tiền, trước tiên cứ tăng cường cho những chỗ quan trọng đi. Quần áo gì cũng được, quần áo cũ còn có thể mặc được.” Liên Chi Nhi nói.
“Cô nương lớn, sao có thể mặc đồ cũ ?” Trương thị lên tiếng.
“Mẹ, cái người gọi Hỉ Bảo kia, là cùng tuổi với tỷ tỷ sao?” Liên Mạn Nhi đột nhiên nói.
Liên Chi Nhi nhẹ nhàng mà vỗ Liên Mạn Nhi một cái. Trong lòng Liên Mạn Nhi cười thầm, nhưng cũng không nói tiếp. Tất cả mọi thứ, chẳng qua chỉ là suy đoán, tỷ muội nhà mình vẫn không nên trêu ghẹo cười cợt nhau.
Liên Mạn Nhi ngẩng đầu, thấy Liên Diệp Nhi đứng ở bên kia, nàng vội ngoắc Liên Diệp Nhi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play