Xuân Lệ nhanh chóng mặc quần áo, đại khái chỉnh lại tóc, vén rèm đi ra ngoài, không ngờ bên trong đứng người chính là Kỳ lão nhị.
Hắn mặc chiếc áo màu xanh hồ tươi mới, dáng người cao ráo đứng trong phòng như chi lan ngọc thụ. Như thể đoán được nàng sẽ ra ngoài, hắn hứng thú dạt dào mỉm cười nhìn nàng.
Xuân Lệ không thể không thừa nhận, nụ cười của hắn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời. Còn nàng thì sao? Chắc chắn trông rất lôi thôi, may mà tối qua ngủ không chảy nước miếng, nghĩ chắc giờ vẫn có thể gặp người.
“Nàng đúng là một con sâu tham ăn, chỉ cần mùi thơm cũng đủ để dụ nàng ra ngoài.” Kỳ Hàm đặt hộp thức ăn lên bàn, lấy bát đũa và món ăn ra xếp ngay ngắn, cuối cùng còn rót cho nàng một cốc nước trắng.
Nước vừa mới đun sôi, bốc lên làn khói nhẹ. Ánh sáng xuyên qua, thật mờ ảo lại yên bình.
Xuân Lệ không khách khí ngồi phịch xuống, ngẩng đầu cười với hắn, “Nhìn bộ dáng đắc ý của huynh kìa, không lẽ là huynh làm à?”
“Nàng nói xem?” Kỳ Hàm cũng ngồi đối diện nàng, đẩy một bát cháo đã chuẩn bị sẵn đến gần nàng, “Ngoài Hàm ca ca tốt của nàng ra, ai còn nhớ đến việc làm cơm cho nàng? Đừng nhìn nữa, nhanh đi rửa tay đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT