Tối hôm đó, phu thê Kỳ Lâm đã chuyển đến Ngô Đồng uyển, Thiên Mạch và Tạ Quân Thụy tự nhiên cũng được mời vào phòng khách. Thiên Mạch và Tạ Quân Thụy ở phòng bên cạnh, đến nỗi biểu thiếu gia trước khi đi ngủ còn bị cảnh cáo nghiêm khắc—không được ngáy ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thiên Mạch.
Tạ Quân Thụy nhìn vẻ mặt đúng tình hợp lý của Thiên Mạch mà không biết nói gì, hai chúng ta ai trông giống người hay ngáy hơn? Ta còn không chê ngươi, ngươi có tư cách gì để chê bai ta? Cô phụ không biết nghĩ gì mà lại mời một người thô lỗ như vậy về nhà gây cười cả ngày sao?
Hắn ta lắc đầu nuốt cơn tức vào trong, không thèm để ý đến Thiên Mạch mà quay về phòng.
Thiên Mạch nhìn theo bóng lưng im lặng và ủ rũ của hắn ta, cảm thấy rất tự trách. Biểu ca vừa rồi chắc chắn bị tổn thương, dù sao cũng là một thiếu gia sống trong nhung lụa, bị mình chỉ trích thẳng thừng như vậy không khỏi thấy ngại ngùng, lần sau phải cân nhắc xem có nên giữ thể diện cho hắn ta hay không. Thiên Mạch gãi đầu rồi cũng vào phòng ngủ.
Còn về nhị thiếu gia, lúc này đang thoải mái ngồi trong phòng Xuân Lệ uống trà ngắm trăng.
Đêm tối như sương, công tử như tranh.
Thời khắc đẹp đẽ, trước hoa dưới trăng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play