Dã kính vân câu hắc, Giang thuyền hoả độc minh.*
* Đường quê đầy mây âm u, Thuyền trên sông chỉ thấy lửa sáng (Theo bản dịch bài Xuân dạ hỉ vũ trên thivien.net)
Lẽ ra loại thời tiết xấu như vậy không thích hợp để lên đường, tuy rằng chưa chắc sẽ có mưa, nhưng quãng đường dài, nếu giữa chừng mà mưa thì cũng khá nguy hiểm.
Thế nhưng Kỳ Hàm lúc này lại nóng lòng muốn trở về, hắn nhất quyết phải đi ngay trong đêm. Nhiệm vụ mà Hoàng đế giao đã hoàn thành, Lan Vĩnh Ninh ngày mai sẽ bị xử quyết, số tiền thu được từ việc tịch thu tài sản sẽ được phát cho người nghèo. Gia sản phong phú của ông ta vốn cũng là do bóc lột mồ hôi nước mắt của dân chúng mà có, làm như vậy cũng coi như vật trả nguyên chủ.
Kỳ Hàm từ khi gặp mặt Hoàng thượng báo kết quả, cộng thêm việc phải xử lý một số công việc, liền không ở lại kinh thành thêm một khắc nào nữa.
Trên mặt sông tối tăm, Tiêu Dũng chèo thuyền nhìn về phía tướng quân đứng ở mũi thuyền, hắn mặc không nhiều, lại đứng giữa gió, thỉnh thoảng hắt hơi, chắc chắn là bị cảm lạnh. Nếu theo hắn ta, dĩ nhiên là ở lại kinh thành một đêm rồi mới về, nhưng người ta đã nói rồi, không được, ở nhà còn có người chờ.
Hắn ta chưa từng có người yêu, loại cảm giác nhớ nhung nóng ruột nóng gan như vậy không hiểu, nhưng nhìn tướng quân, hắn ta cũng phần nào cảm nhận được một chút hạnh phúc. Một chàng trai tuổi đôi mươi, lần đầu tiên nảy ra ý định lập gia đình, có lẽ có một người trong lòng cũng là một trải nghiệm tuyệt vời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play