Cái không khí u ám không chút tình cảm này thật sự làm hỏng cảnh sắc mưa bụi đẹp đẽ, Xuân Lệ thở dài quay đầu lại, định châm chọc một phen, nhưng không ngờ người đứng bên cạnh không phải là nhị sư ca ngu si kia của nàng.
“Là ngươi?” Xuân Lệ vô thức thốt lên, “Ngươi là đi tìm tình nhân của ngươi à? Ha ha—” Nói xong, lại cảm thấy trong lòng không hiểu sao mà vui vẻ, điều này hiệu quả hơn nhiều so với việc biểu thiếu gia khiến hắn tức giận.
Kỳ Hàm lẳng lặng nhìn nàng với nụ cười không che giấu, tuy rằng tiểu cô nương xinh đẹp động lòng người, nhưng tâm địa lại rất xấu, trước mặt hắn mà châm chọc vui vẻ như vậy. Hắn cố ý nhìn lên chiếc ô một chút, rồi đợi đến khi nàng cười đủ rồi mới nói: “Ta đến tìm nàng.”
Nụ cười Xuân Lệ tắt ngấm, “Ngươi tìm ta làm gì? Lần này cho dù cả nhà ngươi nói gì, ta cũng sẽ không quay về!”
Kỳ Hàm vô tội nhìn nàng, “Ai nói bảo nàng về phủ?”
“Vậy ngươi tìm ta làm gì?”
“Sư ca của nàng nói nàng uống nhiều rượu bỏ nhà đi không tìm thấy nàng, nhờ ta giúp tìm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play