Kỳ Hàm dẫn theo Giang Qua và Tuần Anh ra ngoài, cưỡi ngựa thẳng tiến về hướng núi Sùng Minh.
Kể từ khi Xuân Lệ rời đi, hắn luôn cảm thấy bất an, trong lòng không yên, lúc này hắn hối hận vô cùng, nếu như đích thân mình đi cùng nàng về thì đã không phải lo lắng như vậy.
Vì trong lòng có điều bận tâm, Kỳ Hàm cưỡi ngựa chạy rất nhanh, Giang Qua theo sau, cả người lẫn ngựa đều khó khăn, nhìn sang bên cạnh thấy Anh tướng quân cũng đang chạy rất hăng. Giang Qua không phục, hắn ta mới là người hầu của nhị thiếu gia, nhất định phải chạy nhanh hơn người ngoài này!
Ba người đi đến bên ao sen, một con ngựa trắng phi nhanh tới, trên lưng ngựa không ai khác chính là Hân Hòa.
Hân Hòa căng thẳng đến mồ hôi đầm đìa, hai tay nắm chặt dây cương, móng tay gần như cắm vào thịt, nhưng nàng ta không dám buông tay, cũng không thể buông tay, nếu ngã thì còn dễ nói, nhưng nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì thật không thể tha thứ!
May mắn là con ngựa dưới người nàng ta không làm khó, có lẽ con vật này hiểu được nàng ta đang đi cứu chủ nhân của nó nên mới phối hợp như vậy? Ha ha, khi Hân Hòa nhìn thấy nhị thiếu gia Kỳ gia ở cách đó không xa, nàng ta hoàn toàn tin rằng mọi chuyện không phải ngẫu nhiên, hắn chắc chắn có tâm linh tương thông với Xuân Lệ!
Hân Hòa mặc dù chưa học cưỡi ngựa, nhưng từng được ca ca dẫn đi xem cảnh săn bắn vài lần, cũng hiểu được đại khái, nên khi dừng ngựa nàng ta cũng miễn cưỡng xem như thuận lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play