May mà Khương Xuân đứng dưới giường, hạ bàn vững vàng, ổn định đỡ được trọng lượng của cả hai người.
Nàng liếc mắt nhìn về phía giường.
Sau đó, nàng lập tức thả lưỡi Tống Thời An ra, quay đầu cười phá lên.
Năm mới chưa tới mà hắn đã tự mình quỳ lạy một cái đại lễ.
Muốn trêu chọc hắn vài câu, nhưng nghĩ đến tính cách kiêu ngạo của hắn, chỉ tôn thờ quân thân sư (vua, phụ mẫu và thầy), nàng đành phải nhịn, không để mất thể diện của hắn.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc nàng cười, nàng cười nghiêng ngả, cười không thể dừng lại, cười đến mức nấc lên...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play