Hồi nhỏ nàng cũng đã từng đốt than, nhưng bảo nàng phân biệt than tốt xấu thì đúng là hơi quá sức.
Nàng liền nghiêm mặt, nghiêng đầu nhìn chủ tiệm họ Dương, lạnh lùng hỏi: “Chắc chắn đây là than đá từ mỏ của nha môn kéo về chứ?”
Chủ tiệm Dương bị khí thế này dọa cho lùi lại hai bước, sau khi định thần lại, lúng túng cười gượng mấy tiếng, vội vàng đáp: “Không dám lừa dối Khương nương tử, đây thật sự là than đá từ mỏ của nha môn phủ Tề Châu.
Cả mấy tiệm rèn của nhà Lục, nhà Cẩu và nhà Hồ trong huyện đều dùng than của tiệm ta, nếu không phải than tốt, họ cũng chẳng chọn tiệm ta, đúng không nào?”
“Ừm.” Khương Xuân gật đầu, hỏi: “Than đá này giá bao nhiêu? Nếu giá cả hợp lý, hơn nửa tháng sau ta sẽ đến lấy thêm một ngàn cân nữa.”
Lại đến lấy thêm một ngàn cân? Tổng cộng mua hai ngàn cân? Chủ tiệm Dương mừng rỡ, lập tức nói: “Than đá của tiệm ta bán lẻ là một đon là một trăm năm mươi văn, nhưng ta sẽ tính cho Khương nương tử một trăm bốn mươi văn, nương tử thấy thế nào?”
Khương Xuân khẽ hừ một tiếng, hỏi: “Ngươi tính giá bao nhiêu cho tiệm rèn của nhà Hồ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT