Mỗi năm sau thu hoạch đến trước khi vào đông, triều đình đều bắt đi lao dịch, thời gian không cố định, từ hai mươi đến ba mươi ngày.
Quy định là mỗi hộ có dưới bốn nam đinh trưởng thành thì phải cử một người; mỗi hộ có bốn nam đinh trưởng thành trở lên thì cử hai người.
Nhà họ Khương hiện có hai nam đinh là Khương Hà và Tống Thời An, theo quy định phải cử một người đi lao dịch.
Khương Hà cười nói với Khương Xuân: "Con rể thân thể yếu, chắc chắn không chịu nổi khổ cực của lao dịch, hay là để cha đi như mọi năm nhé."
Vì cha nguyên chủ có sức khỏe tốt, lại làm được việc, từ việc giết lợn, bán thịt đến thu mua lợn đều thành thạo, cho nên dù Khương Hà đi lao dịch cũng không ảnh hưởng đến việc buôn bán thịt, vì vậy mỗi năm Khương Hà đều chọn đi lao dịch, như thế có thể tiết kiệm được một lượng bạc tiền lao dịch.
Nhưng Khương Xuân lập tức phản đối, dứt khoát nói: "Không đi, lao dịch rất vất vả, lại phải mang theo lương khô, ngủ cũng là cả trăm người chen chúc trong một cái lều lớn, đúng là vừa khổ vừa mệt, lại còn hao mòn sức lực.
Chỉ một lượng bạc thôi mà, nếu mình tiết kiệm chỗ này chỗ kia một chút thì cũng có thể dành dụm được, không cần thiết phải để cha đi chịu khổ vì một lượng bạc này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play