Khương Xuân quay vào tây phòng, mốc ra một đống bạc vụn và xâu tiền đồng từ hốc giường, đưa cho Khương Hà nói: “Cha, đây là mười bảy lượng, cha cầm đi mua một con lừa, rồi chọn một chiếc xe lừa bằng gỗ chắc chắn.”
Trước ánh mắt ngạc nhiên của Khương Hà, nàng quả quyết đổ “tội” lên đầu Tống Thời An.
Với vẻ tự hào, nàng nói: “Cha, con rể của người viết hai bài văn bát cổ, được chưởng quầy cửa hàng thi hoạ nhìn trúng, trả giá cao năm lượng bạc một bài!”
Ngồi trước bàn giường trong tây phòng, Tống Thời An đang lắng nghe cuộc trò chuyện giữa cha con bonh họ trong bếp: “…”
Mình vất vả chép sách nửa tháng, sau khi trừ tiền, chỉ kiếm được một trăm sáu mươi văn tiền.
Vậy mà qua miệng nàng, lại biến thành mười lượng bạc.
Hắn có phải nên tạ ơn nàng vì đã đội cho mình chiếc mũ cao như vậy, để nhạc phụ nhìn mình với ánh mắt khác?
“Năm lượng bạc một bài?” Khương Hà nghe vậy kinh ngạc kêu lên, quả nhiên nhìn con rể với ánh mắt khác, không ngớt lời khen ngợi: “Con rể thật tài giỏi, không chỉ viết chữ đẹp mà còn viết được văn chương hay!”
Chỉ có Tống Thời An ngồi trước mặt bọn họ, khóe miệng không khỏi co giật.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT