Nghe đến chuyện phải đền Khương Xuân năm trăm năm mươi văn tiền, bà Lý lập tức "á" một tiếng, rồi "phịch" một cái ngồi bệt xuống đất, vừa khóc lóc, vừa vỗ tay kêu than: "Ôi trời ơi, số khổ của ta ơi, cha Nhị Lang sao lại chết sớm thế này? Để lại mẹ góa con côi chúng ta..."
Khương Xuân: “...”
Khương Xuân xưa nay chỉ thấy bà nội và bà ngoại thời hiện đại đều là những người già hiền hòa, lịch sự. Còn loại bà già như Lý thị, thường xuyên làm loạn vô lý, động một chút là gào khóc lăn lộn, nàng chỉ thấy trên phim truyền hình.
Hôm nay xem như được mở mang tầm mắt.
Nhưng nàng tuyệt đối không nhường nhịn bà ta.
Khương Xuân đứng từ trên cao nhìn xuống Lý thị, lạnh lùng hừ một tiếng: "Bà tốt nhất đừng khóc gia gia của cháu nữa. Lỡ đâu ông thật sự bị bà khóc trở về, biết bà định bán đứa cháu gái quý giá của ông, có khi ông sẽ tức giận mà mang bà đi luôn."
Tiếng khóc của Lý thị lập tức ngưng bặt.
Ngay sau đó, bà ta giận dữ, lớn tiếng trách mắng Khương Xuân: "Đồ con nhãi chết tiệt, dám nguyền rủa nãi nãi ngươi, có ai làm cháu mà như ngươi không hả?"
Khương Xuân lập tức kêu oan: "Nãi nãi đừng có mà vu oan cho cháu, cháu chỉ tốt bụng nhắc nhở bà đừng khóc lóc gia gia lung tung thôi, sao bà lại xem lòng tốt thành gan lừa thế này?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play