Tào Oanh ngước nhìn Khương Xuân, hờn dỗi: “Đại nãi nãi đừng chọc ghẹo ta nữa, nếu ta và Trịnh tiểu lang quân thành đôi thật, sau này đại nãi nãi còn phải gọi ta là biểu tẩu, cẩn thận biểu tẩu xử lý người.”
Khương Xuân lập tức trợn to đôi mắt hạnh, làm bộ ngạc nhiên: “Thật là ghê gớm, ngang ngược với trời đất rồi đây.”
Trang thị đứng về phía Khương Xuân, tiếp lời: “Con sợ gì chứ, khế ước bán thân của biểu tẩu tương lai của con vẫn còn trong tay ta, nàng mà dám xử lý con, ta sẽ cho nàng biết tay.”
Trang thị vừa nhắc, Khương Xuân suýt nữa quên mất việc này.
Người ta nói một lần mang thai là ngốc đi ba năm, nàng còn chưa sinh con mà trí nhớ đã kém đi rồi sao?
Nàng vội nói với Trang thị: “Mẫu thân, con muốn trả lại khế ước bán thân cho Tào cô nương, giúp nàng ấy thoát khỏi nô tịch. Dù sao sau này nàng ấy cũng là biểu tẩu của con, có một biểu tẩu là nô tịch, người khác nói ra, mặt con cũng mất sạch.”
Tuy theo ý của Trịnh Nghệ, Tào Oanh quản lý một cửa hàng lớn như Hương Sai Tuyết cho Khương Xuân, cần phải giữ lại nô tịch để tránh nàng ấy có ý đồ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play