Ngụy An Thành lớn tiếng cười hả hê: "Mới học được chút ít đã huênh hoang đòi một chọi mười, ta xem ngươi mất mặt thế nào cho biết!"
Khương Xuân nhanh nhẹn nhảy lên, tránh cú quét chân của Vũ Thành Lan, tung một cú đấm ngang vào người bên cạnh, rồi lập tức cúi người tránh cú đấm của một kẻ khác.
Miệng cười hì hì nói: "Ta mất mặt thì trách ai? Chẳng phải trách sư phụ người dạy không tốt sao? Nếu người chịu dạy đàng hoàng, ta sao có thể thua được mấy tiểu nương tử này?"
Ngụy An Thành tức giận thốt lên: "Ta dạy không tốt? Trước giờ ta dạy cấm vệ quân thế nào, giờ cũng dạy ngươi thế ấy, ngươi học không đến nơi đến chốn lại trách ta sao?"
Khương Xuân vừa xoay quanh đám tiểu nương tử, vừa đấu khẩu với hắn: "Sư phụ người đúng là trọng nam khinh nữ, lúc làm tổng giáo đầu cho cấm vệ quân thì sắt đá nghiêm khắc, tới lúc dạy ta thì vì ta là tiểu nương tử mà chỉ làm qua loa cho xong. Bình thường thì không nhìn ra, hôm nay đánh nhau mới thấy rõ ràng."
Ngụy An Thành tức đến nghiến răng nghiến lợi: "Ta lúc nào qua loa với ngươi chứ? Chẳng qua là Tống Đại nhân nói ngươi là một tiểu nương tử yếu đuối, đừng quá nghiêm khắc với ngươi, ta mới thả lỏng yêu cầu một chút thôi."
Khương Xuân: "???"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play