Sư phụ tạm thời đã bị hắn giữ lại, Tống Thời An giờ tâm trạng rất tốt, cũng không bận tâm bị nói là phát điên vì rượu, còn đùa thêm: “Đương nhiên không cần tích tụ rồi, vì nước mắt của ta không phải nước mắt, mà chính là rượu vừa uống vào.”
Khương Xuân “hít” một hơi lạnh, sờ sờ cánh tay mình, cả người run lên một cái, kêu lên: “Phu quân, câu đùa này của chàng lạnh quá đi.”
Nói cũng hay đấy, lần sau vẫn là đừng nói nữa.
Hắn đưa tay ôm nàng vào lòng, đặt cằm lên vai nàng, thì thầm cười: “Vi phu ôm nàng, thì sẽ không lạnh nữa.”
Khương Xuân bĩu môi, trong lòng chửi thầm một câu “Buồn nôn”, rồi nói: “Lần sau nếu muốn kể chuyện cười, nhớ ôm lấy thiếp trước, không thì thiếp sợ bị lạnh và cảm cúm đấy.”
Tống Thời An chỉ biết mỉm cười.
Nương tử khỏe mạnh hơn cả bò, mà bao năm qua, hắn chưa thấy nàng bị cảm cúm lần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT