Nàng lại tiếp tục đề xuất một cách thiện ý: “Nhị thúc, cứ như vậy cũng không phải cách. Sáng mai người còn phải vào triều. Hay là tạm thời đưa nhị thẩm vào một căn phòng riêng, gọi mấy bà tử khỏe mạnh trông chừng, chờ đến khi thái thái tỉnh dậy rồi tính.”
Tống Chấn Bình đang đau đầu không biết phải giải quyết thế nào, nghe Khương Xuân nói vậy, lập tức vui mừng: “Cứ theo ý con làm vậy.”
Nói xong, ông quay đầu bảo Hoa bà tử: “Ngươi đi gọi mấy bà tử đến, nhốt nhị thái thái vào gian phòng phía đông, không có lệnh của ta hoặc lão thái thái, không ai được phép thả bà ấy ra.”
Ly thị lúc này mới hoảng hốt, trước tiên bà ta trừng mắt nhìn Khương Xuân, kẻ đã bày ra ý kiến này, với ánh mắt đầy căm hận.
Sau đó bắt đầu nguyền rủa Tống Chấn Bình: “Tống Chấn Bình, ta là chính thất của ông, là người đã sinh con dưỡng cái cho ông, còn là biểu muội của ông, ông dám nhốt ta sao? Ông điên rồi à?”
Tống Chấn Bình thản nhiên đáp: “Điên là bà. Nếu bà không điên đến mức này, ta đã không làm vậy.”
Còn sau khi nhốt bà ta lại, nên xử trí thế nào, ông cũng không có chủ ý gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play