Khương Xuân thấy hắn cúi đầu không nói gì, nghĩ rằng lời nói đùa của mình quá trớn, làm tổn thương tự trọng của hắn, liền cười tươi xán lạn nói: “Thiếp chỉ đùa với phu quân thôi, phu quân còn trẻ tuổi mà đã lên chức quan nhị phẩm, các cô nương ở kinh thành chẳng biết ghen tị với thiếp đến mức nào đâu.”
Tống Thời An đưa tay gõ nhẹ lên mũi nàng, khẽ hừ một tiếng: “Nàng cứ chờ đấy, sẽ có một ngày, ta đứng cao hơn cả Trưởng Công chúa Tân Thành.”
Khương Xuân ngay lập tức nịnh bợ, vòng tay ôm lấy cánh tay hắn, kêu lên: “Chuyện đó thì thiếp tin chắc, phu quân chắc chắn là người có đại phúc khí, phú quý rồi đừng quên thiếp nhé!”
Hắn sau này sẽ là Thủ phụ Nội các, lại còn là thê đệ của tân hoàng, chính là Quốc cữu gia thực thụ, chẳng phải địa vị còn cao hơn cả Trưởng Công chúa Tân Thành - cô cô của tân hoàng hay sao?
Tống Thời An cúi xuống, hôn nhẹ lên trán nàng, cười nói: “Phu thê chúng ta là một, ta đứng cao cũng như nàng đứng cao.”
Khương Xuân liền phản đối: “Không không, chắc chắn là thiếp đứng cao. Trước đó, nhị thẩm còn nói thiếp không biết nịnh bợ, suốt ngày đứng trên đầu phu quân mà ‘làm bậy’.”
Tống Thời An: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT