Khương Xuân cười tươi đáp: “Tất nhiên là ta hiểu. Ngày thường ta cũng không ít lần ức hiếp phu quân của mình, mà phu quân của ta lại rất thích. Nhưng chúng ta là phu thê đàng hoàng. Còn An Bình tỷ tỷ với Tam gia chúng ta thì chưa cưới, cũng chưa đính hôn. Nếu tỷ ức hiếp hắn thì chẳng phải là làm lưu manh sao?
Ở quê ta, những nữ tử làm chuyện lưu manh với các tiểu lang quân chưa cưới sẽ bị người ta nhổ nước bọt, gặp ai cũng mắng, đến cả chó thấy còn phải sủa vài tiếng."
An Bình Quận chúa bị những lời chế giễu cay nghiệt của Khương Xuân làm cho tức giận đến nỗi đầu óc ong ong.
Từ nhỏ đến lớn, nàng luôn được mọi người yêu chiều, các bậc trưởng bối đều nâng niu như ngọc như vàng, chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy.
Khương Xuân lại dám so sánh nàng với nữ tử nông thôn, thậm chí còn dùng chó để sỉ nhục nàng, sao nàng ta dám chứ?!
An Bình Quận chúa bị cơn giận làm cho mất hết lý trí, lập tức lao thẳng về phía Khương Xuân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play