Trong lòng, Tống Chấn Đình thầm thốt lên câu "Duy nữ tử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã" (Đàn bà và kẻ tiểu nhân thật khó chiều), nhưng ngoài miệng thì khó khăn phân bua: "Trưởng bối có thể làm gương cho hậu bối hay không còn phải tùy vào tình huống, chẳng hạn như có những bậc cha mẹ tự mình không ngay thẳng, sao có thể dạy bảo con cháu cho đàng hoàng được?"
Khương Xuân lập tức vỗ tay "bốp bốp bốp", lớn tiếng hưởng ứng: "Phụ thân nói đúng lắm, rất đúng, vô cùng đúng!"
Hành động này rõ ràng mang ý ám chỉ.
Chu thị hiểu ra, lập tức tức giận đến mức mặt mày đen kịt, ngón tay run rẩy chỉ vào Khương Xuân, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi có ý gì? Ngươi dám chỉ trích ta, nói ta không ngay thẳng sao? Đúng là làm phản rồi!"
Khương Xuân lập tức kêu oan: "Nãi nãi ơi, dù người có muốn vô cớ gán tội cho con, ít ra cũng phải gán một tội danh nào đó đáng tin một chút, đừng có gán bừa bãi như vậy chứ!"
Nói rồi, nàng nhìn Tống Chấn Đình với vẻ uất ức: "Phụ thân, người cũng nghe thấy rồi đó, con có nói gì đâu, là bà tự mình đoán mò. Dựa vào suy đoán mà định tội, vụ án này có đưa đến đâu cũng không thể thắng nổi."
Tống Chấn Đình: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play