Ăn nồi lẩu nàng mất hẳn một lượng bạc để mua về, chẳng lẽ không được phép khoe chút ân ái sao?
Không có lý nào như vậy cả.
Tống Thời An nở một nụ cười nhẹ nơi khóe môi, khẽ gật đầu, giọng dịu dàng: "Cảm ơn nàng đã tốn công nghĩ đến ta."
Khương Xuân liếc mắt đưa tình với hắn: "Khách sáo gì, chúng ta là vợ chồng, thiếp không nghĩ cho chàng thì nghĩ cho ai? Nghĩ cho Âm muội à? Nàng ta không có mặt mũi lớn đến vậy đâu."
Tống Thời Âm lập tức không vui, kêu lên: "Sao thế, sao thế, hai người khoe ân ái thì cứ khoe, ta ngồi đàng hoàng ở đây, chẳng nói chẳng làm gì mà vẫn bị đạp trúng chỗ đau, ta có oan không?"
Khương Xuân cầm muôi lưới, vớt một muôi thịt cừu chín thả vào bát nàng, liếc mắt nhìn nàng: "Giờ còn oan không?"
Tống Thời Âm lập tức đổi giọng: "Không oan, không oan nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play