Khương Xuân không cần nha hoàn giúp, tự mình tay trái ôm túi trứng bách thảo, tay phải cầm túi ớt, vui vẻ quay về Đan Quế Viện.
Quế Chi và Quế Diệp đi phía sau, liếc nhìn nhau vài lần.
Thật không biết phải nói gì.
Đại nãi nãi đã vất vả dành dụm được một ngàn chín trăm lượng bạc, tất cả đều đưa cho nhị nãi nãi, đổi lại một túi trứng bách thảo không đáng tiền và một túi gia vị phiên bang mà ngay cả tiệm gia vị cũng không muốn nhận.
Ấy vậy mà nàng ta còn vui mừng như nhặt được báu vật, miệng cười đến tận mang tai.
Nhị nãi nãi thì xuất thân từ thôn dã, ngày thường chỉ lên núi hái thuốc và sản vật núi đem xuống trấn bán, làm gì có kinh nghiệm buôn bán đàng hoàng?
Còn không bằng đại nãi nãi, ít nhất đại nãi nãi mỗi ngày còn bày sạp thịt bán thịt ở trấn, thực sự từng làm ăn buôn bán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT