Thái tử Lê Quân Hành cho dù có chú ý đến động tĩnh của tông thân, cũng nhiều nhất chỉ chú ý đến mẹ của An Bình Quận chúa, là Tương Dương Trưởng Công chúa, cùng với ngoại tổ mẫu của An Hòa quận chúa, là Trường Nghi Đại Trưởng Công chúa, chứ không đến mức để ý tới An Bình Quận chúa và An Hòa quận chúa.
Nghe xong, Khương Xuân tỏ vẻ khâm phục: “Thái tử gia suy nghĩ chu toàn như vậy, chẳng trách các triều thần đều nhất trí cho rằng ngài chính là lựa chọn không thể thay thế cho ngôi vị Thái tử.”
“Đúng là thế đấy.” Tống Thời An dày mặt gật đầu đồng tình, chẳng hề cảm thấy việc đẩy trách nhiệm lên Thái tử tỷ phu có gì sai.
Đến đây, Khương Xuân không còn nghi vấn gì nữa.
Thật ra nàng còn muốn hỏi thêm về tình hình cụ thể của Phạm đồ tể, bởi vì trong nguyên tác của nàng không viết chi tiết về nhân vật phản diện này, nên có nhiều chuyện nàng chưa rõ.
Nhưng nghĩ đến tính cái hũ dấm chua của Tống Thời An, nàng đoán rằng chỉ cần nàng dám hỏi thêm một câu, hắn chắc chắn sẽ nổi cơn ngay tại chỗ.
Thôi vậy, chi tiết thì cũng chẳng quan trọng lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT