Tống Thời Âm đã được chỉ bảo trước, lập tức tiến lên một bước, cung kính thi lễ, rồi cười tươi nói: "A Âm xin kính chào cữu cữu! Con nghe tẩu tẩu nói cữu cữu là người cữu tốt nhất thiên hạ, con hâm mộ lắm, ước gì cũng có một người cữu tốt bụng như vậy. Nên con mạo muội gọi người là cữu, mong cữu đừng chê con đường đột, cũng thương yêu con một chút."
Chỉ vài câu ngắn gọn đã nâng cao Trịnh Nghệ, đồng thời cũng nói tốt cho Khương Xuân.
Khương Xuân giờ mới hiểu vì sao nàng là cháu gái được lão thái thái yêu quý nhất trong số các con cháu Tống gia, quả thật miệng lưỡi ngọt ngào.
Trịnh Nghệ nghe vậy mặt mày hớn hở, vội vàng tiến lên đỡ người dậy, nhưng lại e ngại nam nữ thụ thụ bất thân nên không dám chạm vào, chỉ giơ tay lên, liên tục nói: "Đứa trẻ ngoan, mau đứng dậy, đừng đa lễ."
Khương Xuân mỉm cười, quay người bắt đầu dỡ quà cáp trên xe xuống, Tống Thời An tiến đến giúp nàng.
Trịnh Nghệ thấy vậy cũng đến hỗ trợ.
Phu nhân của Trịnh Nghệ là Khưu thị đang ở nhà kho nhặt củi, nghe tiếng động cũng chạy ra. Thấy mọi người tay xách nách mang, bà liền cười tươi tiến lên đón lấy đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play