Tống Thời Âm cứ ngỡ đến quê rồi thì chỉ có thể ngày ngày ăn rau dưa đạm bạc, phải chịu cảnh ăn chay cùng ca ca, nhưng không ngờ đến bữa sáng lại được ăn thịt, tuy chỉ là thịt xông khói băm nhỏ, nhưng cũng đã khiến nàng rất vui mừng.
Khương Xuân thấy nàng vui mừng ra mặt, liền liếc nàng một cái, hừ lạnh: “Chỉ là một chút thịt băm thôi, nhìn muội kìa, cứ như chưa từng được ăn thịt bao giờ.”
Tống Thời Âm đang vui vì được ăn thịt, liền đùa đáp: “Đúng vậy, ta đúng là đáng thương, chẳng mấy khi được ăn thịt, sau này tẩu phải thường xuyên làm món thịt cho ta ăn nhé.”
Khương Xuân: “???”
Ngươi còn biết đòi hỏi nữa cơ đấy!
***

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play