Khương Xuân: "..."
Trời đất chứng giám, đêm qua mới ăn no một bữa, lúc này nàng thật sự không có ý định.
Thôi vậy, hắn còn vài ngày nữa sẽ khởi hành đi Thiệu Hưng phủ, đến lúc đó chắc chắn không thể ân ái được, cái tội danh "muốn rồi" này nàng gánh thì gánh vậy.
Kết quả tất nhiên lại là một đêm điên cuồng, cứ thế quấn quýt đến tận canh ba mới dừng lại.
Hôm sau dùng xong bữa sáng, Khương Xuân đánh xe lừa chở Tống Thời An đến huyện Hồng Diệp, đến bến tàu hỏi chủ thuyền xem có thuyền khách nào đi về phía nam không.
May mắn thay, hai ngày sau có một chiếc thuyền khách đi Hàng Châu phủ, dọc đường sẽ ghé Thiệu Hưng phủ, Khương Xuân vội vàng móc ra hai lượng bạc, đặt một chính phòng ở tầng hai.
Tầng dưới cùng giá rẻ hơn, chỉ cần hai trăm văn, nhưng vài chục đến cả trăm người chen chúc với nhau suốt mười mấy ngày, ăn uống tiểu tiện đều cùng một chỗ, mùi khó chịu không nói, lại còn nhiều mắt tạp nham, cũng không an toàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play