“Tôi chỉ cọ cọ ví tiền của anh thôi, tôi không vào đâu.”
Lận Huyên: “…”
Bầu không khí ngọt ngào vừa rồi lập tức bị câu nói của Tống Yên Kiều phá tan, khiến Lận Huyên nhìn con sóc ngốc trước mắt mà bật cười.
Anh đúng ra nên biết Tống Yên Kiều không khác gì đầu gỗ, làm gì có khả năng nói mấy lời tình cảm hay lãng mạn.
Lận Huyên cầm tay Tống Yên Kiều, nhét vào túi áo của mình, giọng hơi bất lực: “Vào đi, mà bên trong không có tiền đâu.”
Tống Yên Kiều ngay lập tức xị mặt ra đầy ấm ức. Không có tiền thì vào làm gì nữa?
Cậu nhất quyết không bỏ tay vào, ôm lấy tay mình, nhấn mạnh: “Tôi không vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT