Thẩm Chu: “......”
Được rồi, được rồi, được rồi.
Suy nghĩ trong đầu của Tống Yên Kiều thật sự rất kỳ quái, lại còn xuất hiện cả biểu cảm trong đầu nữa. Biểu cảm đó lại là hình ảnh Tống Yên Kiều như một con sóc đang cầm hạt dẻ.
Không thể phủ nhận, cảm giác này thật sự rất đáng yêu.
Thẩm Chu không dám tưởng tượng, nếu Tống Yên Kiều biết suy nghĩ của mình có thể bị người khác nghe được, liệu cậu ấy có xấu hổ đến mức muốn đào hố chui xuống không.
Tống Yên Kiều: "Đã nghe anh nói nhưng tựa như không nghe thấy."
“Vậy tôi chuẩn bị kiến thức lớp 11 hoặc 12, không cần phải chuẩn bị kiến thức năm đầu đại học đúng không?”
【Ha ha ha ha, CPU của Sóc Con nhà chúng ta đã bốc khói rồi.】
【Cười chết mất thôi, Sóc Con: Anh chắc chắn muốn chơi trừu tượng với tôi? Được thôi, tôi cũng chơi cùng anh.】
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT