Tống Yên Kiều sững sờ, chân run lên, anh... bị bẻ cong rồi sao?
Khi nào hả? Sao lại không hay biết gì?
Tống Yên Kiều nuốt nước bọt, yết hầu khẽ chuyển động: “Anh.... đừng nói linh tinh.”
“Có phải dạo này anh tăng ca nhiều quá nên mệt mỏi đúng không? Anh nên nghỉ ngơi nhiều vào.”
Chỉ vì tăng ca mà thành ra thế này à? Giờ thì hay rồi, biến thái luôn rồi.
Tống Yên Kiều đang cố tìm đường lui cho Lận Huyên, nhưng Lận Huyên lại không chịu: “Anh không nói linh tinh. Anh chỉ nói những gì mình nghĩ thôi.”
Tống Yên Kiều nghẹn lời, vẻ mặt vô cùng phức tạp. Thế giới này điên đến mức cậu không dám tưởng tượng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT