Lận Huyên: "Chỉ có món quà này à?"
“Kiều Kiều không có chuẩn bị quà khác hả?”
Tống Yên Kiều: "!!!"
Một nụ hôn rồi lại một nụ hôn rơi xuống, nóng bỏng tới mức đầu óc như muốn tê liệt. Nhưng lúc này, đầu óc Tống Yên Kiều lại vô cùng tỉnh táo: [Sao ba lớn biết mình còn chuẩn bị thứ khác?]
[Không lẽ do mình giấu không kỹ?]
Tống Yên Kiều theo bản năng muốn nhìn về phía tủ giường, nhưng trước mắt toàn là hơi nước, gần như không thấy gì ngoài ánh đèn mờ ảo.
Bàn tay rộng lớn vén vạt áo thiếu niên lên, làn da trắng mịn như tuyết, lại mềm mại như lụa, vòng eo nhỏ nhắn khiến người ta không khỏi xao động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT