Thím Lộ Nhi buông cuốc, đi tới đây quan sát kỹ, không lâu sau đã khen ngợi Tần Trúc Tây không ngớt, mấy người vây quanh Tần Trúc Tây như vây quanh con khỉ.
Cô không chịu nổi nữa, dù có tâm lý mạnh mẽ đến đâu cũng không chịu nổi việc mọi người chỉ trỏ như vậy.
“Các thím, các thím nhìn cháu làm gì, cháu có gì đẹp mà xem?”
Tần Trúc Tây đứng thẳng người, bất lực nói.
Cô nhàn nhã cắm cuốc xuống đất, hai tay đặt lên cán cuốc, chống cằm lên đó, nhìn chằm chằm vào các thím.
“Cháu đẹp mà.”
“Đúng vậy, Tiểu Tây, cháu vừa đẹp vừa có năng lực, chỉ tiếc là em trai...”
Bác thím miệng rộng còn chưa nói hết, đã bị khuỷu tay của thím Lộ Nhi huých một cái, bà ta lập tức phản ứng lại, giải thích.
“Không phải, thím không có ý đó, thím chỉ muốn khen cháu thôi, cháu thật có năng lực, nếu nhà thím có một nửa của cháu thì tốt rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT