Thẩm Triêu Doanh nghĩ bụng, ai bảo rượu này không dễ say, hoàn toàn bịa đặt! Hình như là A Phúc, hắn ta nếm thử một chút rồi chế giễu rằng có gì khác với uống nước lã đâu, xem kìa, khác biệt chính là ở đây.
Nàng đứng dậy đẩy cửa để tản bớt hơi rượu, ánh chiều tà chiếu xiên qua, ánh sáng trong trẻo tràn ngập căn phòng trong chớp mắt, sân nhỏ được bao phủ trong sắc vàng, còn có mùi thơm ngọt ngào quẩn quanh không tan.
So với lần đầu đến, cách bố trí không hề thay đổi, kỳ lạ là, Thẩm Trí lúc này đã không còn cảm thấy nơi này nhỏ bé chật chội nữa.
Người say phản ứng chậm, biểu cảm cũng bị phóng đại, Thẩm Triêu Doanh nhìn ra sự nghi hoặc của hắn.
Dù biết lúc này hắn chắc chắn không hiểu nàng đang nói gì, Thẩm Triêu Doanh khẽ cười: “Bởi vì đây là do muội tự kiếm được, a huynh à.”
Đáp lại nàng là một cái ợ rượu lớn hơn.
A Phúc rất chu đáo nấu sẵn canh giải rượu, chọn đúng giờ đặt ở ngoài cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play