Nhắc đến hạt dẻ cười, người ta thường nghĩ đến một quốc gia xinh đẹp nọ. Thế nhưng Thẩm Triêu Doanh nào ngờ rằng nơi Tây Thị (chợ phía tây) của Trường An ngàn năm trước cũng có thể bắt gặp loại hạt này —– tuy mang một danh xưng cao quý hơn: A Nguyệt Hồn Tử.
Những hạt nhỏ bé ấy, sau khi rang khô, hương vị hạt dẻ càng thêm đậm đà, mặn ngọt vừa phải, vừa giòn vừa thơm.
Thương nhân người Hồ mang về từ phủ An Tây, phần lớn đều được tiến cống vào cung và tư dinh quyền quý. Số còn sót lại bán cho dân chúng thì giá cả không hề rẻ.
Ngoài những kẻ ham ăn như Thẩm Triêu Doanh, đa phần người ta đều chùn bước, nên thà mua hạnh nhân, hạch đào là những thứ quen thuộc.
Bởi thế, Thẩm Triêu Doanh bèn mặc cả với tiểu thương kia: “Nếu không gặp được người bao trọn như ta, ngươi bán lẻ đến bao giờ mới hết? E rằng để lâu sẽ ẩm mốc, càng khó bán.”
Tiểu thương ban đầu còn tính toán chi li, song bị nàng thuyết phục, cuối cùng cũng ỡm ờ mà chấp thuận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT