Chiếc xe thể thao mà Thiệu Thanh Cách lái lúc nãy đã lao vào rừng, đã biến thành một đống sắt vụn, mọi người chỉ có thể dựa vào lá bài để trở về thị trấn.
Đêm khuya mưa tầm tã, trên đường làng không thấy bóng người, Ngu Hàn Giang dẫn đầu tăng tốc, mọi người chỉ mất vài phút đã trở về nơi Diệp Kỳ ở tạm trong thị trấn.
Ánh mắt Ngu Hàn Giang quét qua mọi người, dặn dò: “Tôi, Tiêu Lâu, Tổng giám đốc Thiệu và Diệp Kỳ, cùng với Tống Tiểu Thanh lập tức trở về thành phố. Bốn người còn lại ở lại khách sạn, nhanh chóng xem hết những tài liệu mà Diệp Kỳ tìm được, tổng hợp lại rồi gửi cho tôi.”
Bốn người ở lại đều gật đầu. Tài liệu Diệp Kỳ mang đến chất thành đống, phần lớn là hồ sơ bệnh án của bệnh nhân, xem ra tối nay phải thức trắng để hoàn thành.
Ra khỏi khách sạn, Ngu Hàn Giang dẫn mọi người đến bãi đậu xe, giao chiếc xe mình lái đến thị trấn nhỏ cho Thiệu Thanh Cách nói: “Tổng giám đốc Thiệu lái xe đi, Tiêu Lâu ngồi ghế phụ giữ liên lạc với bốn người kia, tôi và Diệp Kỳ ngồi hàng ghế sau trông chừng Tống Tiểu Thanh, tôi cần thẩm vấn cô ta trên đường.”
Vì thị trấn Thanh Thuỷ cách thành phố ba tiếng đồng hồ lái xe, nếu đến đồn cảnh sát rồi mới đưa người đến phòng thẩm vấn sẽ lãng phí ba tiếng đồng hồ đó.
Trong tình huống đặc biệt không cần câu nệ những quy định đó, Ngu Hàn Giang định trực tiếp thẩm vấn cho ra kết quả trên đường, đến đồn cảnh sát thì Tống Tiểu Thanh có thể trực tiếp viết lời khai đầy đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT