Thời gian cứ thế thoáng qua một tháng, thời tiết đã hoàn toàn chuyển lạnh. Tuyết lớn như lông ngỗng phủ kín cả Yến Kinh. Cơ Vị Tưu từ trên xe ngựa bước xuống, lạnh đến mức run rẩy, thầm thở dài rằng cái công việc này đúng là không thể tiếp tục được nữa.
“Đường tuyết khó đi, điện hạ vẫn nên cẩn thận.” Tiếu Trác công công nhìn thấy Cơ Vị Tưu cứ một mực đi về phía nơi tuyết đọng dày, chỉ thấy đau đầu. Ông không dám ngăn cản, chỉ có thể đứng bên cạnh khổ sở nhắc nhở. Cung nhân đã sớm quét sạch các cung đạo trong Thanh Ninh Cung, nhưng điện hạ đây lại cứ thích đi lên lề đường đầy tuyết!
Đôi ủng lót da dày giữ ấm và chống nước rất tốt, nên Cơ Vị Tưu không cảm thấy lạnh chút nào. Hắn dẫm lên tuyết, bước nông bước sâu, chơi đùa một cách thích thú. Đang đi, hắn bỗng nghe thấy tiếng khóc khe khẽ phía trước, liền lập tức dừng bước. Sau đó hắn khẽ ngẩng cằm, Tiếu Trác công công liền lập tức hiểu ý, cầm đèn tiến lên dò xét.
Đèn lưu ly chiếu sáng góc tường cung điện, chỉ thấy một tiểu cung nữ trẻ đang quỳ ở đó. Vạt váy của nàng đã ướt sũng, dính sát vào chân, làm nổi bật những đường cong mềm mại. Dường như nhìn thấy ánh đèn, nàng ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú nhưng tái nhợt vì lạnh. Đôi mắt như thu thủy, ngấn lệ, bờ vai gầy bị tuyết làm ướt, càng tăng thêm phần đáng thương.
Cơ Vị Tưu giật mình lùi lại một bước — chết tiệt, giữa ánh sáng lờ mờ nhìn thấy cảnh này, đúng là dọa người ta chết khiếp!
Cung nhân ấy khẽ mấp máy môi, đôi mắt đen trắng phân minh nhìn chằm chằm vào Cơ Vị Tưu trong giây lát, sau đó mới lên tiếng: “Nô tỳ kinh động vương gia, xin vương gia thứ tội!”
Cơ Vị Tưu không nhịn được mà lại lùi thêm một bước, vội vàng đẩy Tiếu Trác lên phía trước: “Xử lý đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play