Suy nghĩ đến đây, Cơ Tổ bỗng nhiên dâng lên một cảm giác hoang đường, y rõ ràng biết vì sao, nhưng lại bất lực không thể làm gì.
Nếu là mười lăm năm trước, khi còn trẻ tuổi bồng bột, y chắc chắn sẽ hạ lệnh dùng đình trượng, đánh cho Cơ Vị Tưu một trận da tróc thịt bong. Nhưng giờ đây y đã đến tuổi tam thập nhi lập, y hiểu rõ có những chuyện không thể cưỡng cầu bằng sức mạnh bên ngoài, không cần dùng đến những thủ đoạn ngu xuẩn để chứng minh rằng mình “có thể”.
Y bình tĩnh đến gần như dịu dàng, cất tiếng: “Nếu không muốn nói, vậy thì không cần nói nữa.”
“Sương giáng sắp tới, chú ý mặc thêm áo… Về đi.”
Cơ Vị Tưu cũng không rõ mình vừa thoát khỏi một kiếp nạn, nhưng dù sao hắn cũng chẳng muốn ở chung với Cơ Tổ thêm chút nào. Cơ Tổ thả cho hắn đi, hắn liền lập tức cáo lui.
“Thần đệ cáo lui.” Hắn ngừng lại một chút: “Hoàng huynh sớm nghỉ ngơi, thánh thể là quan trọng nhất.”
Nói xong, hắn không nhìn Cơ Tổ thêm, xoay người bước ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play