Có lẽ đã đến Thanh Ninh Cung.
Cơ Vị Tưu mơ hồ nghe thấy bên ngoài có người đang nói chuyện, rất nhanh sau đó bản thân bị vỗ nhẹ một cái. Nhưng vì quá mệt, hắn chỉ nghe loáng thoáng giọng Cơ Tổ: “Còn dám nói mình tửu lượng tốt…”
Thân thể dần trở nên nhẹ bẫng, hắn thuận theo động tác của người khác. Có lẽ là Cơ Tổ bảo người đưa hắn xuống xe ngựa. Đột nhiên, không khí lạnh lẽo khiến hắn bừng tỉnh, khó khăn mở mắt nhìn quanh. Phát hiện mình đang được người cõng, hắn yên tâm nhắm mắt ngủ tiếp.
Sau làn khí lạnh ngắn ngủi, Cơ Vị Tưu ngửi thấy một mùi hương sâu lắng, đậm đà phảng phất. Ngày thường hắn đã cảm thấy mùi này tuy dễ chịu nhưng hơi ngột ngạt. Nhưng trong tình trạng buồn ngủ thế này, nó lại vô cùng hợp ý, đến mức dù giác quan suy giảm, hắn vẫn nhận ra mùi hương ấy khiến lòng mình an tĩnh.
“...Điện hạ… tỉnh... nghiêng...” Có người gọi hắn.
Cơ Vị Tưu khẽ hừ một tiếng, tỏ vẻ không vui. Đừng nói nữa, hắn muốn ngủ.
“Thôi vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT