Về chuyện quân trú thủ tại phủ Hoài Nam, Cơ Vị Tưu có phần trăn trở. Điều kỳ lạ là Ngự sử Ngô rõ ràng biết chuyện này, nhưng lại không hề lên tiếng, như thể việc đó không hề tồn tại.
Cơ Vị Tưu tò mò hỏi ông: “Ngô đại nhân, ngài nghĩ sao về việc mua bán chức tước này?”
Ngự sử Ngô nghiêm nghị đáp: “Thánh Thượng sai chúng ta đến đây, rõ ràng là để điều tra tri phủ Hoài Nam là Tào Tri Ngư. Hiện nay, kẻ chủ mưu đã bị bắt, chứng cứ đã rõ ràng, trước tiên cứ áp giải phạm nhân về kinh, còn những chuyện khác, sau này từ từ xử lý.”
Cơ Vị Tưu càng thêm tò mò: “Vậy chuyện Tào Tri Ngư cấu kết với quân trú thủ thì sao, chẳng lẽ không lo tới?”
“Phải lo, nhưng không phải lúc này.” Ngự sử Ngô nói xong, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Cơ Vị Tưu, chắp tay nói: “Thần hiểu ý của Vương gia. Hôm nay thần xin mạo muội nói một lời thật lòng – chuyện bán quan mua chức tuyệt đối không chỉ một mình Tào Tri Ngư làm. Chỉ riêng cuốn sổ sách điều tra từ y đã liên lụy đến nhiều nhân vật quan trọng, ở địa phương lại càng nhiều không kể xiết.”
“Vậy tại sao không xử lý ngay?” Cơ Vị Tưu hỏi tiếp.
“Không phải là bỏ mặc, mà là cần từ từ tính toán.” Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Ngự sử Ngô thoáng nét u ám, nhưng đôi mắt ông vẫn sáng ngời: “Chưa bàn đến việc những kẻ gian tà dám nổi loạn giết người, thần chỉ muốn hỏi Vương gia, những kẻ liên quan đến vụ này đều đã cắm rễ tại Hoài Nam hơn trăm năm, thế lực bền chặt. Nếu muốn giết sạch trong một đêm, chỉ trong ba ngày Hoài Nam sẽ hỗn loạn vô cùng. Khi ấy, bách tính có tội tình gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play