Cơ Vị Tưu vừa rời cung liền đổi kiệu, trên đường thuận lợi trở về phủ Thụy vương.
Hắn đứng trước cửa phủ Thụy vương, chỉ mới vài tháng ngắn ngủi, thế sự xoay vần, mọi thứ đều trở nên hỗn loạn. Nghĩ lại mấy tháng trước còn mỗi ngày cân nhắc hôm nay hẹn ai cùng đi đấu gà, ngày mai lại bàn với ai chơi vài ván bài, giờ đây lại có cảm giác như đã cách một đời.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khó khăn lắm mới rời cung, chuyện thu xếp trong nhà đương nhiên không đến lượt hắn phải tự tay cầm danh sách đi dọn đông dọn tây. Hay là tìm ai chơi vài ván bài để giết thời gian nhỉ?
Cơ Tổ biết chuyện liệu có mắng hắn không?
Cơ Vị Tưu nghĩ ngợi một lát, khẽ bật cười, mắng thì cứ mắng đi, mắng nhiều một chút, hắn đáng phải chịu mà. Không lâu sau, Cơ Lục, Trương Nhị và Trâu Tam nhận lời mời tới—đùa gì chứ, giờ Cơ Vị Tưu đã là các lão, các lão mời họ chơi bài đấy! Đến cha họ còn không dám nói một câu “Không được đi!” nữa là.
Cơ Lục đến nhanh nhất, không vì lý do gì khác ngoài việc phủ thân vương và phủ Thụy vương cách nhau gần nhất. Vừa đến nơi, thấy Cơ Vị Tưu dựa trên sập, dáng vẻ mệt mỏi uể oải, hắn lập tức kinh ngạc nói: “Ngươi... ngươi làm sao mà thành ra thế này?!”
Cơ Lục so với Trương Nhị có phần thân cận hơn, đương nhiên biết rõ hơn một chút. Hắn cứ nghĩ Cơ Vị Tưu vừa nhập các lại còn phải đi Hoài Nam, chắc hẳn mọi chuyện đều đã tốt đẹp. Nào ngờ vừa tới đã thấy gương mặt Cơ Vị Tưu tái nhợt đến thế! Thêm chút phấn nữa là có thể nằm vào quan tài luôn rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT