Cơ Vị Tưu nhìn ánh mắt của Tiếu Trác, cũng ý thức được vừa rồi mình hơi thất lễ. Với tính cách của Cơ Tổ, hắn sợ rằng mình sẽ bị xử lý một trận. Nhưng không ngờ Cơ Tổ lại chẳng nói gì.
Cơ Vị Tưu trong lòng thở phào nhẹ nhõm... Ừm, Cơ Tổ đôi lúc vẫn không tệ lắm. Tuy vậy, để an toàn, hắn nói với Cơ Tổ: “Hoàng huynh, vừa rồi thần đệ thất lễ.”
Cơ Tổ thưởng ngoạn phong cảnh trong ngự hoa viên, nhàn nhạt đáp: “Vô phương.”(không sao)
Cơ Vị Tưu thầm tự tán thưởng mình, hắn vẫn khá hiểu Cơ Tổ. Việc này chỉ cần giải thích rõ ràng, Cơ Tổ sẽ không âm thầm ghi hận. Nếu y để tâm, hẳn giờ đã phạt hắn rồi. Y nói “vô phương”, vậy tức là thật sự không sao.
Cơ Tổ sau đó trở về Thanh Ninh Điện. Hôm nay dường như không có phiên nghị sự tại ngự thư phòng. Tiểu tử nọ chớp mắt, trong lòng nghĩ liệu có phải hắn sẽ không phải tới Văn Uyên Các làm việc? Nhưng nghĩ lại, không, hắn tuyệt đối không nên nhắc đến chuyện này. Không nhắc có khi còn được thoát, nhắc ra thì chắc chắn bị đẩy qua đó!
Sau khi tắm rửa xong, Cơ Vị Tưu ăn một bát mì, vừa nghỉ được nửa canh giờ, đã bị cung nhân cung kính mời tới Văn Uyên Các làm việc. Lúc ấy, oán khí của Cơ Vị Tưu còn nhiều hơn cả quỷ. Trước khi ra ngoài, hắn nhìn Cơ Tổ một cái, thấy y đang dựa vào trường kỷ trong điện mà chợp mắt. Oán khí trong lòng hắn lập tức tăng vọt, hận không thể kéo y cùng tới Văn Uyên Các làm việc.
Văn Uyên Các là một khung cảnh khác. Vừa bước vào, Cơ Vị Tưu lập tức hiểu tại sao hôm nay không cần tới ngự thư phòng nghị sự. Chỉ với núi tấu chương chất cao như thế này, nếu sáng nay còn đến ngự thư phòng mất hai canh giờ, cả Văn Uyên Các hôm nay hẳn phải làm thâu đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play