Tinh tú mờ nhạt, vầng trăng lạnh lẽo, áng mây đứt đoạn trôi qua.
Đôi mắt Cơ Vị Tưu dần tối sầm lại. Hắn tựa hồ đã hiểu lầm rất nhiều điều. Thì ra ý của Cơ Tổ là như vậy? Chẳng lẽ người nghi ngờ luôn là hắn sao...?
Điều này cũng quá nực cười rồi. Hắn làm sao không biết mình lại là kẻ hay nghi ngờ?
Hắn nhìn Cơ Tổ, tựa như lần đầu tiên quen biết y. Vừa rồi câu nói của Cơ Tổ “Là ta sai rồi” vẫn còn vang vọng bên tai. Đến giờ, hắn vẫn cảm thấy như ảo giác, nghi ngờ sâu sắc rằng đó là do hắn ngày nghĩ đêm mơ. Bằng không, làm sao có thể nghe thấy Cơ Tổ nhận lỗi?
Việc này thật quá hoang đường, tôn chẳng nhường ti, cớ gì khiến Cơ Tổ phải cúi đầu như vậy?
Cơ Tổ đặt tay phải trên đầu gối, ngón út hơi cử động. Trong khoảnh khắc, y thuận theo ý mình, khẽ chạm vào đỉnh đầu của Cơ Vị Tưu, rồi lập tức buông tay: “Không quan trọng.”
"…Không quan trọng?" Cơ Vị Tưu mấp máy môi. Hắn muốn nói rất nhiều, cuối cùng chỉ có thể yếu ớt lặp lại ba chữ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT