Đặng Anh đi ra bưng thức ăn, thấy vậy thì nói: “Nếu có dịp thì chị lên thủ đô ăn thử ở tiệm ấy, cái đó mới ngon! Cái này em để qua một ngày một đêm rồi, mùi vị chắc chắn không thể bằng vịt mới ra lò được!”
“Ăn cái này là đủ rồi.”
Chị cả cười nói.
Nông dân như họ làm gì có cơ hội đi thủ đô, chồng chị cũng vì đi theo giúp đỡ Trường Lâm làm phẫu thuật mới may mắn được ăn vịt nướng.
Đặng Anh cũng hiểu, nhưng vẫn nói: “Nếu lúc nào đó hai anh chị tới thủ đô được thì nhớ tìm em, em dẫn hai anh chị đi ăn vịt nướng!”
“Cậu nhóc này khá thật đấy.”
Chờ Đặng Anh vào nhà, chị cả khen một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT