Tuy bé con Cố Trường Nguyệt chưa từng ăn dưa hấu, nhưng cô bé biết đây là đồ ngon.
Đừng hỏi, đây chính là trực giác của nhân loại.
Hoặc trước đó từng thấy người khác ăn.
Tóm lại, cô bé biết nó ngon là được.
Từ Thanh Lê: “Chị đi múc một thùng nước giếng, ướp một hồi cho mát rồi ăn.”
“Trường Lâm, anh rửa sườn nhé.”
“Ừ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT