Từ Thanh Lê mở to mắt.
Hóa ra là nằm mơ, nhưng nhớ lại cô vẫn thấy buồn bã, tiền trong weixin không đi theo.
“Em ngủ có ngon không? Xe đến tỉnh rồi.”
Cố Trường Lâm nghiêng đầu lau nước mắt cho Từ Thanh Lê.
Không phải cô khóc, mà là ngáp nên chảy nước mắt.
Từ Thanh Lê chớp chớp mắt: “Vẫn còn hơi buồn ngủ.”
Nói xong cô lại ngáp một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT