Vạn Bảo Bảo cố gắng dời tầm mắt, mờ mịt nhìn về phía Lượng sư huynh bên cạnh: “Lượng sư huynh, ta làm sao vậy?”
Thấy Vạn Bảo Bảo tỉnh lại, Lượng sư huynh thở phào nhẹ nhõm: “Vạn sư muội ngươi rốt cục tỉnh rồi, có chỗ nào không thoải mái không?”
Vạn Bảo Bảo ngồi dậy trên thảm, giống như mới phát hiện Cừu Ương bên cạnh, khẽ gật đầu chào hắn: “Cừu chân nhân.”
Cừu Ương và cô nhìn nhau một lúc mới cười nói: “Vạn sư muội cần phải chú ý thân thể, nếu lỡ đang quét dọn mái ngói mà rơi xuống thì sẽ không may mắn như vậy đâu.”
Câu “Vạn sư muội” này của Cừu Ương khiến Vạn Bảo Bảo nổi da gà.
Cô đỡ trán, hơi thở yếu ớt nói: “Làm phiền Cừu chân nhân lo lắng rồi, đầu ta chỉ hơi đau, vả lại hình như có chút sốt.”
Vạn Bảo Bảo vừa rồi nằm ở trên thảm phơi nắng, khuôn mặt quả thật có chút nóng.
Cừu Ương nghe vậy nói: “Vừa vặn trong sân của ta có một Hồ Hàn Ngọc, dùng để giải nhiệt là tốt nhất, Vạn sư muội có muốn dùng nước trong hồ lau mặt không?”
Vạn Bảo Bảo: ... Dùng nước hồ các ngươi ngâm chân lau mặt cho ta?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT