Vết thương trên cổ Tề Sở khi bị báo tuyết tấn công vẫn đang chảy máu, nhưng vết thương đã tê dại. Cậu liếm móng vuốt của mình, rồi bước xuống núi. Hoắc Bắc đi theo sau Tề Sở, ánh mắt rời khỏi cái đuôi lông xù của cậu, nhìn xuống chuỗi vết máu kéo dài trên tuyết.
"Tề Sở." Hoắc Bắc đột nhiên gọi Tề Sở có chút giật mình, dừng lại, quay đầu nhìn Hoắc Bắc.
Qua một thời gian, sắc mặt Tề Sở không còn xám xịt, đau khổ như lần đầu gặp nhau. Thậm chí cậu còn trông đầy đặn hơn một chút. Khi cười, trên gương mặt luôn toát lên vẻ áy náy khiến Hoắc Bắc vô thức nghĩ rằng liệu Tề Sở có phải lại lén làm chuyện gì xấu sau lưng mình không.
Nhìn thấy Hoắc Bắc đứng ở nơi đó, Tề Sở đang muốn nhấc chân đi về phía Hoắc Bắc, lại bị đối phương ngăn lại: “Đứng tại chỗ, không được cử động.”
Chân của Tề Sở đang nhấc lên thì khựng lại, do dự một hồi lâu rồi nhẹ nhàng đặt xuống. Cậu nghiêng nghiêng cái đầu đầy lông, chờ Hoắc Bắc tiến lại gần, đồng thời hỏi: "Sao vậy?"
Đáp lại cậu là một cái móng vuốt của Hoắc Bắc. Móng vuốt sắc nhọn của Hoắc Bắc lớn gấp đôi so với Tề Sở. Tề Sở chỉ cảm nhận được lưng mình bị đè nặng, cả cơ thể chỉ có thể nằm bẹp trước mặt Hoắc Bắc. Cậu cố gắng ngẩng đầu lên để nhìn Hoắc Bắc, muốn xem đối phương có biểu cảm gì, định làm gì. Nhưng chưa kịp nhìn kỹ, cậu đã cảm thấy vết thương trên cổ bị một thứ ướt át liếm qua.
Người ngạc nhiên nhất có lẽ là Tề Sở. Cậu rất nhanh nhận ra rằng đó là Hoắc Bắc đang liếm vết thương của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play