Cường độ huấn luyện của Tề Sở bình thường đã không ít, vì Tề Sở thực sự năng lượng tràn đầy, một khi năng lượng dư thừa, cậu sẽ bắt đầu phá hoại ổ sói. Để tránh ổ sói bị phá hủy bởi móng vuốt của Tề Sở, Hoắc Bắc chỉ có thể dẫn cậu đi tiêu hao thể lực.
Tề Sở cũng rất vui vẻ khi được dẫn đi, chỉ cần được ra ngoài, cậu sẽ rất vui mừng.
Kể từ khi cậu nhổ lông con cú tuyết kia, cậu phát hiện ra số lần gặp cú tuyết đã giảm đi rất nhiều. Trước đây, chỉ một hai ngày là có thể gặp được một con, nhưng lần này mấy ngày liền không thấy bóng dáng con cú tuyết nào. Sau đó, cậu phát hiện ngay khi đối diện với một con cú tuyết nào thì con cú tuyết đó cũng hốt hoảng như thể đang tìm đường thoát thân, nó vỗ cánh bay lên, biến mất khỏi tầm mắt, như thể đang chạy trốn để giữ mạng.
“Có ý gì?” Tề Sở ngẩng đầu, nhìn con cú tuyết đang vỗ cánh trước mặt, hỏi: “Có phải nó đang tránh mặt ta không?”
"Có lẽ con cú tuyết bị nhổ lông đó lúc quay về bầy đàn, tiện thể kể chuyện về ngươi rồi." Hoắc Bắc vừa dẫn Tề Sở tuần tra lãnh địa, vừa nói. Nó thậm chí còn không ngẩng đầu lên nhìn con cú tuyết, nhưng vào khoảnh khắc cú tuyết dang cánh, đôi tai của Hoắc Bắc khẽ động, thu trọn mọi âm thanh vào tai, rồi nói tiếp: "Vậy nên mấy con cú tuyết khác đều có bóng ma tâm lý với ngươi."
Tề Sở cảm thấy những gì Hoắc Bắc nói rất có lý. Dù gì thì chẳng con chim nào lại muốn trở thành chim trụi lông cả.
Khi Hoắc Bắc dẫn theo Tề Sở đi tuần tra lãnh địa thường thích đi ở phía trước. Tuy nhiên, khi đi cùng bọn Gia Lặc, nó lại thường đi ở phía sau. Tề Sở không bao giờ để ý đến những tiểu tiết này, rất dễ bị phân tâm bởi những âm thanh khác trong rừng, thường xuyên dừng lại, rướn cổ nhìn thử xem đó là gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT